Chiều thu
Ngân Giang
Cây bàng đã rụng lá bàng,
Cổng nhà ai đấy có nàng nhìn xa…
Giàn hồng gió tạt là là
Tóc nàng vướng mấy cánh hoa sang mùa
Bên trời bầy én lưa thưa
Mây chiều bát ngát…mơ hồ xa xôi…
Tiều phu gánh cỏ lên đồi,
Chuông chùa gần đấy gióng hồi thu không!
Quán đường heo hút lạnh lùng
Có người khép cửa thư phòng ngâm thơ.