Đi qua trăm đỉnh mưa rào
Mường Mán
Ngày nắng nhớ đêm sương ngùi
Xuống biển nhớ núi lên đồi nhớ khe
Dầm mưa thu nhớ đêm hè
Ở đồng nhớ cõi đi về phố đông
Loay hoay hạt bụi sắc không
Trở lòng nghe hổng giữa lòng bao la
Quẩn quanh trong cõi người ta
Đôi khi trơ trấc như là cội cây
Đôi khi thoắt vơi thoắt đầy
Phần người phần thú bầy hầy khó phân
Ôm vai Lan, nhớ môi Vân
Ăn đường thấy mặn, cắn gừng thấy chua
Ngỡ thắng rồi bỗng thấy thua
Cái tôi sấp ngửa cho vừa cuộc chơi
Cái tâm vốn chẳng lắm lời
Đôi khi chống dập đỡ vùi suýt tan
Đi qua mặt đất ngổn ngang
Một ta mờ mịt giữa ngàn múa may
Cảm ơn em đã cho vay
Chút tình muối mặn để ngày nhớ ơn
Để đêm ngát mộng bình thường
Trái tim cỏ úa hóa vườn chiêm bao
Đi qua trăm đỉnh mưa rào
Ơn em ngọn nắng ngọt ngào khuya nay