Ngọn bấc tương tư
Mộng Tuyết
Đêm ấy có người ngồi gió lạnh,
Có người chong mãi bấc tương tư.
Người đi trong gió sương đêm ấy,
Đã bước trong lòng một giấc mơ.
Mộng Tuyết
Đêm ấy có người ngồi gió lạnh,
Có người chong mãi bấc tương tư.
Người đi trong gió sương đêm ấy,
Đã bước trong lòng một giấc mơ.