Em xấu hổ

Mộng Tuyết

Nhớ chuyện đêm qua còn thẹn thùng

Mặt hồ phẳng lặng ánh trăng trong

Bóng trăng cùng với em đang tắm

Làn nước vờn da em lạnh lùng.


Giậu trúc bờ bên, gió phất phơ

Bỗng nghe tiếng hát vẳng bay qua

Giật mình ngơ ngác nhìn... Em thấy

Sau trúc, trời ơi! anh bước ra.


Quàng vội khăn bông em chạy vào

Ngẩn ngơ anh hỏi: - Đã làm sao?

- Không làm sao cả, nhưng em thấy

Thèn thẹn lòng em nó thế nào!...


Nguồn: Hà Nội báo, số 18, ngày 6-5-1936