Long Lanh Chỉ Là ...
Lưu Ly Thảo
Chỉ là sương
rơi đều trong vườn sớm
Đọng long lanh
trĩu nhánh lá thu hờn
Chỉ là gợn heo may
khơi mùa chớm
Hơi giá về
len lỏi vách tâm đơn
Chỉ là buổi hoàng hôn
vừa tắt nắng
Con sóng tràn bờ
ấm bước chân qua
Xôn xao giọt cuối cùng
nơi biển lặng
Dấu chân thêu trên cát
... đã nhạt nhoà ...
Chỉ có thế
đâu phải gì hơn nữa ...
Những tình cờ
ẩn hiện giữa vô minh
Một hạt bụi
lửng lơ bờ sinh tử
Níu trôi theo dâu bể sợi ân tình
Chỉ có thế
nhưng đã là hơn nữa ...
Bay lạc loài
miền thương nhớ vô biên
Một vệt sáng sao mờ từ bao kiếp
Lại đến đây
trong muôn cõi lụy phiền
Chiếc lá rơi ...
giữa trầm luân hạn hữu
Nghe hồn mình
phút chốc chợt bay lên ...
Nuối tiếc vùi
sâu góc vườn thu cũ
Vừa thoát thai ...
lãng đãng sợi khói mềm ...
luulythao
11.28.2018