Trả lại nhân gian một kiếp người
Hoàng Ngọc Ẩn
Người đã xa rồi, xa thật sao?
Mùa chưa vào thu trời mưa rào
Từng nhánh tay gầy đan tiếc nhớ
Sòng đời còn lại những hư hao!
Người đã đi rồi, đi thật ư?
Trời chưa vào thu đầy sương mù
Lối cũ mịt mù mưa chắn lối
Tìm trong cõi mộng chút âm dư!
Người phụ ta rồi đó phải không?
Ngày xưa ta tính chuyện vuông tròn
Bây giờ người đã thay màu áo
Thuyền đã sang bờ, thay bến sông!
Người đã đi rồi, đi thật mau
Về nơi biển vắng, chốn giang đầu
Tìm nhau hút mắt thiên thu lạnh
Để tóc xanh xưa giờ phai màu!
Người đã qua đời, môi thật tươi
Vòng tay mộng mơ giờ rã rời
Trời xám và đời em rất xám
Trả lại nhân gian một kiếp người!