dấu hỏi khói mây
Hoàng Uyển Văn
Nửa khuya ngồi dậy châm điếu thuốc
Chợt thấy thương mình, đôi bàn tay
Nửa đời gom nắng đi vay nợ,
Nợ vẫn đong đầy những ngón tay...
Khói vương lơ đãng những dấu hỏi,
Những ngón tay khô tiếng trả lời,
Ngày vẫn trôi buồn không tiếng nói
Nắng vẫn ngoài hiên bóng trải dài...
Ta nửa đời chưa xong hết nợ,
Em còn cấn nợ với lênh đênh,
Trả vay, vay trả...Tan như khói
Một kiếp đời nhau...Nợ vẫn hoài...
Nửa khuya dấu hỏi buồn như khói
Từng giọt đêm giăng ta sương mù
Em như mây khói mơ hồ vọng
Ta nợ nghìn thu tiếng trả lời...