Trăng Mờ Trăng Vẫn Đẹp


Hoa Hướng Mặt Trời


Trăng sáng rồi trăng mờ

Tiếng đàn ai réo rắt

Đưa tôi vào tình mơ

Giữa đêm Thu hiu hắt.


Heo may lạnh tái tê

Ngồi dưới trăng mà chờ

Tình muôn thuở đam mê

Tình muôn thuở dại khờ.


Chú Cuội ôm giấc mơ

Nàng ôm cây đàn hoa

Tôi ôm mối tình hờ

Như Cuội ôm gốc đa.


Trăng mờ trăng về non

Đêm đen buông hững hờ

Đời mất mất còn còn

Chợt đến chợt bơ vơ.


Trăng già Cuội không già

Ôm mãi giấc mơ son

Tình tôi vẫn thiết tha

Yêu mãi không mỏi mòn.


Trăng mờ trăng vẫn đẹp

Tình đẹp tình quay lưng

Lòng tôi từ đây khép

Trên cung đàn rưng rưng.


Áo nàng màu lá vàng

Tôi yêu mãi mùa Thu

Mưa rơi trên phím đàn

Mắt tôi đẫm sương mù.


Lá rụng lá về cội

Tình câm tình về đâu

Nàng đã xa xôi rồi

Tôi về xây mộ sầu.


Ôm trăng ôm tình đầu

Tình đầu không cánh bay

Thời gian không nhiệm mầu

Rượu càng uống càng cay.


Ôi, tháng sáu mười hai

Người uống để tiêu sầu

Tháng tư sao lá bay

Tôi càng uống càng đau.


Người ôm trăng mà chết

Tôi ôm giấc mơ hoa

Chết không phải là hết

Kiếp sau vẫn về nhà.


Đời có vay có trả

Về Đi về Hợp Phố

Cùng nhau ôm đàn hoa

Mùa Xuân lá không khô!