Sài Gòn Mưa Vẫn Rơi
Hoa Hướng Mặt Trời
Đầu mùa Xuân mưa rơi vời vợi
Cây Đào xưa vẫn chờ đợi anh về
Trách ai sao cứ sai hẹn lỗi thề
Giọt thương giọt nhớ não nề ngoài hiên..
Nhìn mưa xanh mà nhớ thuở cuồng điên
Yêu anh lính chiến trên phiên gác buồn
Cô phòng quạnh quẽ, trăng lạnh tình suông
Mưa rơi ngoài trời, mưa tuôn trong lòng.
Ai xuôi giao mùa em thăm nuôi chồng
Tháng Tư ơi, em không mong trời mưa
Xin cho cơn nồm, ngọn gió đong đưa
Lạy trời đừng mưa, em chưa gặp chàng.
Bắc Nam cách trở, nghìn dặm quan san
Saigon mưa rơi mưa có màng em đâu
Anh lính chiến xưa giờ vẫn rừng sâu
Ở chi xa vậy làm sao sum vầy?
Chiều mưa biên giới đưa tấm thân gầy
Vượt đồi vươt suối lạnh đầy hồn em
Ngoài trời tối đen như giọt mưa đêm
Nhờ con đom đóm bên thềm tiếp tay.
Dù đôi vai mềm như hạt mưa bay
Em vẫn gồng gánh đắng cay cuộc đời
Vẫn chờ anh về tiếp tục cuộc chơi
Cuôc chơi muôn thuở, anh ơi ngọt ngào.
Ai đem Nhạc tình đẹp tựa trăng sao
Cài vào những cánh Thơ đau lạnh đầy
Sài Gòn chiều mưa , hạt mỏng hạt dầy
Xin đừng ướt đẫm lụt lầy chân em.
Hoa Hướng Mặt Trời