Xanh mưa
Hà Huyền Chi
Cô giáo hiền núi Ngự
Thêm một lần dọn nhà
Dọn lại lòng sầu xứ
Khuân từng ngày thiết tha
Rương gom sầu nước mất
Thùng chở nhạc quê vương
Thùng phấn son hiu hắt
Thùng chất nặng văn chương
Con én lìa phương tổ
Bay lạc giữa rừng người
Tha ngày xuân nức nở
Mang trăm chiều lẻ loi
Trôi theo dòng xa lộ
Sóng âm thanh vỡ bờ
Giọng Nam ai nức nở
Niềm cô đơn lũy thừa
Ngược xuôi đều dang dở
Bến xưa ai đợi chờ
Theo sông vào biển nhớ
Theo mây làm xanh mưa
Cô giáo hiền như trúc
Thức giấc cùng sao Mai
Gá nghĩa cùng bút mực
Cùng đám măng lạc loài.
9-1994