Tuổi xuân phai
Hà Huyền Chi
Nhớ tuổi xuân phai ruỗng đạn mìn
Dưới hầm bom kể truyện thần tiên
Thạch Sanh hở rốn mơ khoai sắn
Tấm đói mềm xương bụt chẳng lên
Ði từ thơ ấu không dừng bước
Ðất nước ba miền vỡ dưới chân
Phá Tống bình Chiêm, cha mở nước
Ngàn sau con cháu giống nòi phân
Cứ thế lang thang khắp địa cầu
Nhiễu điều tơi tả, giá gương đau
Ba cây chụm lại không thành núi
Trong chén quan hà cũng biển dâu
Xuân đã phai tàn đời muốn rụng
Còn mong tắm lại bến Phà Ðen
Ta về nước cũ soi hình bóng
Tìm chút hoang đường ở đáy quên.