Te tua

Hà Huyền Chi


Em gọi anh buổi sáng

Nỗi hân hoan chẳng ngờ

Trăm ngọn triều mê sảng

Ðã dâng lên tràn bờ


Em gọi anh buổi trưa

Những cơn dông nhiệt đới

Thổi mát hồn bơ vơ

Lòng xênh xang mở hội


Em gọi anh buổi tối

Ðêm ướp mật xông trầm

Biển thì thầm bên gối

Cuốn anh theo sóng ngầm


Tình em nồng vô kể

Em cho anh từng giờ

Cũng từng giờ cấu xé

Anh với lòng te tua


Em ngọt lừ tinh mật

Cũng chua lè dấm thanh

Em là ma, là Phật

Ðang vầy vọc hồn anh