Hai phương
Hà Huyền Chi
Giữ đẹp môi cười những tháng hoa
Phần đời còn lại đắng chia xa
Tóc thơm nắng gội người phương ấy
Lòng kẻ phương này quặn xót xa
Ðã khắc vào tim một phiến buồn
Ðã hoà trong máu chất quê hương
Ðã đau từng giấc mơ dang dở
Ðã chết dần trong nỗi chán chường
Hạnh phúc mình đi vắng quá lâu
Trên cao mây núi cũng dưng sầu
Trăm ngàn con én lìa phương tổ
Nhả máu cho ngày bớt đớn đau
Như những thân cau lớn vội vàng
Chiều buông màn nắng đón dung nhan
Rộn ràng hoa lá thay màu áo
Em cũng như thu đến nhẹ nhàng
Ơn những ngày vàng yêu dấu đó
Ơn vùng trời cũ núi như mây
Như còn nghe được hơi em thở
Như cánh tay còn quấn cánh tay