Ai ơi má đỏ
Dương Khuê
Ai ơi! má đỏ nên đầu bạc, (1)
Quá ngán! hơi vàng để dạ đen!
Công đèo bòng nhận tính bấy nhiêu niên,
Uổng thay! cử giăng đi, tuồng gió lại
Phai, thắm mùi trần ghê khéo quái
Hợp, tan cuộc thế uẩy là xinh!
Giời trêu người sao khoảnh độc trăm vành,
Cho có mắt trắng nhiều, xanh lại ít!
Thôi từ đây nợ phong lưu giả hết!
Giả tấm lòng cho nước chảy hoa trôi!
Người mà đến thế thì thôi!
Nguồn: Nguyễn Duy Diễn, Dương Khuê, NXB Nguồn Sống, 1969
(1) Má đỏ đầu bạc: câu này có nhiều người biên soạn có ý kiến khác nhau. Theo GS. Nguyễn Duy Diễn thì câu này ám chỉ một cô gái xinh đẹp (má đỏ) nhưng lại là con người phụ bạc (đầu bạc; đầu còn có nghĩa là cô đầu).