Thì Người Cứ Đi
Dung Hạ
Tháng mười một đã về theo cánh gió
Lạnh âm thầm như một khúc từ ly
Con sáo nhỏ ngẩn ngơ buồn thôi hót
Bên hiên nhà, đưa tiễn bóng người đi!
Ừ thì đi! Người cứ đi đi nhé!
Mùa đã phai theo năm tháng lâu rồi
Chỉ còn tôi đứng trên bờ quạnh quẽ
Ngậm nỗi buồn tưởng tiếc thuở chung đôi!
Nguyệt đã tận từ đêm nào xa lắc
Vàng cũng phai như cánh lá sang mùa
Câu thơ cũ đang chực chờ hấp hối
Theo mộng vừa quá vãng cuối thu mưa!
Người cứ đi như chưa từng đã đến
Cứ an nhiên như đá dựng quách thành
Trách nhau ư? Không! Chỉ là nuối tiếc
Của một- thời- yêu- dấu- rất- mong- manh!
Người cứ đi đi nhé, hỡi xuân xanh!
Hạ
04.11.2023