Phía Trời Quên Lãng
Đoàn Tuyết Thu
Phía không còn em từng ngày vẫn thế
Nắng vẫn ngang qua đường phố rộn ràng
Vẫn ngọn đèn xanh đèn vàng hối hả
Ở ngã tư chờ anh nhớ em không?
Phía không còn nhau lòng anh có tiếc
Hơi ấm dáng xưa em bước ra vào
Guốc mộc dịu dàng khua gian phòng nhỏ
Và áo lụa mềm vương thoáng hương đưa
Phía không còn nhau bốn mùa vẫn hát
Anh chắc thế thôi, môi mắt ngọt ngào
Vẫn lời tình ca ru dài năm tháng
Ru miền trời nào thiếu vắng bóng em
Phía không còn em đời thành quá khứ
Riêng nắng mưa kia vẫn nhớ tìm về
Loanh quanh phố vắng khóc hoài kỷ niệm
Mà sao lòng người chóng lãng quên nhau
Đoàn Tuyết Thu