Xuân xưa
Bùi Khánh Đản
Ta về khi nguyệt mới lên ngôi
Mái tóc người em chửa rối bời
Hoa trắng còn cài hương diễm ảo
Mắt huyền thường khép biển xa khơi
Bỗng dưng một buổi chiều hiu quạnh
Chợt thấy đôi chim én lạc loài
Từ đấy bâng khuâng thường nhuộm tím
Cả lòng ta và cả hồn ai
Nguồn: Tạp chí Văn, số xuân Ất Tị 1965