Mùa thu thương nhớ
Cao Tiêu
Kính dâng hương hồn từ mẫu ở quê nhà
Chớm gió may lành lạnh
Gió mang mùa thu về,
Cây ngàn thương lá rụng
Sương mờ dâng lê thê
Tiếng chiều rơi chầm chậm
Tiếng nước luồn qua khe.
Lạnh lùng trôi ước hẹn
Nẻo lòng không cửa che,
Càng buồn thân lữ khách
Càng nhớ ngày ra đi
Nghẹn ngào đường chia cách
Hôm nao biệt kinh kỳ,
Hoàng hôn chìm vàng vọt
Hiu hắt lối biên thuỳ.
Thu có về đất Bắc?
Ôi mùa thu quê hương!
Mây Ba Vì trăng trắng
Nước Tây Hồ xanh gương
Những lá vàng tâm sự
Những nắng vàng yêu đương
Mộng lành xây nho nhỏ
Tuổi xanh đời dâng hương
Bước trai vui sứ mệnh
Chiều không than nỗi đường
Mây trôi về viễn xứ
Hay trôi về Cố Đô?
Lá sen xanh hương cốm
Hoa bay lừng cửa Ô,
Tưng bừng reo sức sống
Một mùa thu xa xưa,
Ôi những người em gái!
Chưa đau khổ bao giờ
Tay duyên trao ngần ngại
Những cánh thư đợi chờ,
Lá vàng đan sắc áo
Gửi người ngoài sông hồ.
Chớm gió may lành lạnh
Mùa thu lại về rồi!
Bao nhiêu là thương nhớ
Người đi tận cuối trời
Mộng buồn như năm tháng
Ôi mùa thu chia phôi!
Quê hương chừng xa lắm
Mây mùa thu phôi pha,
Ngõ sâu chìm lá rụng
Đìu hiu vắng bước qua.
Luỹ tre gầy ấp ủ
Mái tranh nghèo sương sa,
Mẹ hiền còn đâu nhớ
Những người con đi xa
Hôm nay thu lại sang
Gió vẫn chở lá vàng
Nhưng không về cố xứ.
Nghe Trường Sơn tâm sự
Nghe Bến Hải than van
Mùa thu nào chinh chiến!
Mùa thu nào ly tan
Mùa thu hai đất nước
Ôi mùa thu phũ phàng!
Thu 1955