Rót Chén Tri Âm


Bùi Kim Thảo



mời người tri kỷ thơ rơi 

rót em mềm đắng rã rời men cay 

rót anh uống chén vơi đầy 

say cho hết kiếp mỏng dày nhân duyên 


đất trời mùa vẫn trinh nguyên 

sao ta còn phũ trong miền tịch liêu 

rượu nồng một chén trăng xiêu 

ngả nghiêng vách đá liêu xiêu bóng khờ

 

rót nhau cạn đáy men chờ

mộng phơi giấc điệp ru bờ xanh xao

để đêm không lạc vì sao

cho tim vá lại nỗi xao xác buồn 


giọt say quấn sợi linh hồn 

tan vào cõi nhớ cọng buồn mênh mang 

theo mây gió chở trên ngàn 

uống sương hút khói bụi vàng tìm quên . 


Bùi Kim Thảo