Niềm Nhớ


Bùi Kim Thảo



Tôi vẫn chờ người vẫn thế thôi 

Hoa tàn từng cánh nhớ khôn nguôi 

Hẹn ước rơi rụng tràn muôn lối 

Ngàn dặm xa xôi vẫn nhớ người 


Những buổi mưa chiều nhạt lối đi

Tóc mây đan rối bạc xuân thì 

Dư âm réo rắt lời thầm thỉ

Năm tháng hao gầy tim khắc ghi 


Người chẳng trở về nơi chốn xưa 

Hàng mi khép lại mấy cho vừa 

Tôi buồn trông ngóng làm chi nữa 

Một góc âm thầm chẳng tiễn đưa 


Tôi tìm quên trong nhớ bâng khuâng 

Vòng tay ôm khít mộng xa gần 

Đường trần vạn nỗi đau lạc lẫm

Khắc khoải mê sầu bước phù vân.


Bùi Kim Thảo