Phượng Tím
Bùi Đăng Sinh
Tuổi thơ tôi chỉ có phượng rực hồng
Đến Đà Lạt gặp mùa phượng tím
Chợt nhớ em và chùm sim chín
Mình trao nhau dạo ấy ở sườn đồi
Tím thuỷ chung mà tình vẫn chia rời
Em về em…Tôi thì lận đận
Câu thơ viết cứ ngượng ngùng vướng bận
Ai người thương thi sĩ vẩn vơ buồn
Phượng tím hôm nay – Phượng đỏ trong hồn
Làm sống lại những ngày xưa tưởng chết
Quá khứ xanh rêu thấm mệt
Gió tím môi nụ hôn vẫn nở bừng
Em ơi em, dẫu có ngập ngừng
Bên phượng tím ta hoá ra son trẻ
Muối vẫn mặn giữa muôn trùng sóng bể
Mình gặp nhau chưa muộn phải không em
BDS