Quê Hương và Thảm Họa
Trần Đại Bản
Lâu quá không về thăm xứ Huế,
Nhớ ngày cắp sách tuổi còn thơ.
Nhớ trường học cũ bên sông nhỏ,
An Cựu trường xưa vẫn ngóng về.
Thành Nội đền xưa hồn cố quốc,
Tịnh Tâm sen tỏa ngát mùi hương.
Văn Lâu réo rắc chèo khua nước,
Nam Bình ai oán khúc thê lương.
Mậu Thân giặc đến gây tai họa,
Trường Tiền nhịp gãy cách ngăn đôi.
Mồ chôn tập thể dân vô tội,
Năm ngàn chôn sống bãi tha ma.
Ngự Bình xác chết nằm phơi nắng,
Quanh những đồi hoang vết máu đầy.
Nhà thờ núp bóng người di tản,
Lũ giặc nằm vùng đến trói vây.
Vĩ Dạ ngủ say gà chưa gáy,
Bờ lau bụi chuối ngã sau hè.
Giặc về giết hại người đồng loại,
Máu đã vung tràn khắp cỏ cây.
Ai về xứ Huế cho tôi nhắn,
Gởi bó hương hoa đến nguyện cầu.
Hồn thiêng sông núi còn ghi dấu,
Người Huế muôn đòi vẫn thấm sâu.
Đại Bàng