Mùa Thu Đà Lạt
Trần Đại Bản
Em ngồi bên song cửa,
Nghe tiếng thu thì thầm.
Bầu trời xanh thăm thẳm,
Nhớ đến mùa thu xưa.
Trời mùa thu Đà Lạt,
Sương mù tỏa khắp nơi.
Đồi thông xuyên nắng nhạt,
Lung linh ánh sao trời.
Hồ Xuân Hương ảo mộng,
Mây trắng lững lờ trôi.
Chuông nhà thờ xa vọng,
Giọt mưa buồn rơi rơi.
Đà Lạt là bài thơ,
Mùa thu có cúc vàng.
Hoa sữa thơm sắc trắng,
Hoa đào đẹp như mơ!
Qua bao mùa thu cũ,
Bài thơ tình em viết:
“Tình Yêu Và Mùa Thu”
Bài thơ tình diễm tuyệt!
Trần Đại Bản